Qatar đã đầu tư nguồn tài nguyên khủng ra sao để được đăng cai world cup 2022

Năm 2010, khi Qatar giành quyền đăng cai tổ chức World Cup, không ít nhưng tranh cãi được nổ ra vào thời điểm đó. Khí hậu khắc nghiệt, cơ sở hạ tầng lỗi thời, sân vận động xuống cấp, số lượng khách sạn ít ỏi và không có kinh nghiệm về du lịch đại chúng là những lý do khiến người ta phải nghi ngờ về năng lực tổ chức giải bóng tầm cỡ hành tinh của Qatar. Tuy nhiên, đất nước này đã chứng minh cho tất cả mọi người trên thế giới biết về năng lượng siêu cường của quốc gia này sau cuộc đăng cai thành công Fifa World Cup 2026 đại thành công.

Sử dụng 300 tỷ USD “cháy” hết mình với World Cup

Qatar đã dành trọn 12 năm sau khi giành quyền đăng cai World Cup, với 300 tỷ USD, quốc gia dầu khí vùng Vịnh này đã sẵn sàng chào đón các siêu sao bóng đá hàng đầu thế giới cùng hơn một triệu người hâm mộ bóng đá cuồng nhiệt từ khắp nơi trên thế giới. 

 

Hơn một thập kỷ xây dựng, Qatar đã có 7 sân vận động mới, 20.000 phòng khách sạn mới, 1 đường tàu điện ngầm cùng gần 2000km đường mới, đỉnh cao cho việc xây dựng và đầu từ không ngừng nghỉ. Theo tính toán của Statista, nếu tính tổng các chi phí, bao gồm xây dựng sân vận động và cải thiện các sân vận động hiện có cũng như số tiền chi trả cho cơ sở hạ tầng thì World Cup 2022 tại Qatar được xem là đắt nhất mọi thời đại.

Giám đốc điều hành Fifa World Cup 2022, Nasser Al Khater đã trả lời phỏng vấn của tờ Bloomberg rằng, Qatar sẽ thu hút 1,2 triệu du khách trong kỳ World Cup lần này. Điều này sẽ mang lại cho Doha khoản lợi nhuận tài chính khổng lồ, ước tính lên đến 17 tỷ USD, thông qua việc tạo ra những cơ hội đầy hứa hẹn cho các lĩnh vực kinh tế khác nhau, bao gồm bất động sản, thương mại, du lịch, hàng không, giao nhận vận tải. Lượng đặt phòng khách sạn tại Qatar đã đạt tới con số kỷ lục là 30.000 phòng, 43.000 giường ở 128 khách sạn.

Ngoài ra, chi tiêu của Qatar cho thể thao không chỉ giới hạn ở World Cup. Kể từ khi được trao quyền tổ chức sự kiện này bởi FIFA, quốc gia này đã mạnh tay chi tiền mua phần lớn cổ phần của Paris Saint-Germain (PSG), một trong những câu lạc bộ bóng đá hàng đầu của Pháp và 22% cổ phần của SC Braga, một câu lạc bộ của Bồ Đào Nha. Qatar cũng tổ chức một chặng đua xe F1 năm 2021, sau đó giành được quyền đăng cai môn thể thao tốc độ này trong 10 năm tiếp theo, bắt đầu từ năm sau.

Không chỉ có Qatar, các nước láng giềng giàu có tại vùng Vịnh cũng chi tiêu mạnh cho thể thao trong những năm gần đây. Khu vực này sẽ tổ chức 4 chặng đua F1 vào năm 2023, trong khi Ả Rập Xê-út và UAE mỗi nước đang sở hữu một đội bóng tại Giải Ngoại hạng Anh. Ngoài ra còn có LIVE Golf hay những dự án đầu tư ngày một lớn vào thể thao điện tử, các giải đấu quyền anh và võ tổng hợp. Tháng 10 vừa qua, hai đội từ Giải bóng rổ Nhà nghề Mỹ (NBA) đã chơi trận mở màn mùa giải mới ở Trung Đông.

“Với quy mô dân số khiêm tốn, sự giàu có của các quốc gia vùng Vịnh mang lại cho họ nhiều cơ hội thuận lợi đầu tư vào việc quảng bá hình ảnh. Những sự kiện thể thao nổi tiếng góp phần tạo nên uy tín cũng như thúc đẩy hình ảnh của các quốc gia này phổ biến hơn”, Dania Koleilat Khatib, học giả tại Viện Hoover thuộc Đại học Stanford bình luận.

Giorgio Cafiero, CEO tại công ty tư vấn rủi ro Gulf State Analytics có trụ sở tại Washington, cho rằng, việc đăng cai World Cup “sẽ giúp củng cố hình ảnh của Qatar”, khiến đất nước này xây dựng hình tượng “có tư duy cầu tiến, tiến bộ và hướng ngoại”.  Nói cách khác, Qatar sẽ trở thành nơi mà các doanh nhân đi công tác có thể thoải mái chiêu đãi khách hàng, các tổ chức thương mại có thể tổ chức hội nghị hay là nơi các gia đình có thể đến nghỉ ngơi vài ngày như Las Vegas, nhưng ít tệ nạn hơn.

Theo Bloomberg, có nhiều cáo buộc rằng, thực chất việc các nước vùng Vịnh như Qatar không tiếc tay chi tiền cho các sự kiện thể thao nhằm mục đích cải thiện những hình ảnh tiêu cực bấy lâu nay. Qatar, Ả Rập Xê-út, UAE đang tích cực cố gắng đưa hình ảnh của đất nước vượt ra khỏi dầu mỏ hay sản xuất nhiên liệu hóa thạch.

Thập kỷ tới là thập kỷ then chốt đối với các quốc gia phụ thuộc nhiều vào nguồn thu từ nhiên liệu hóa thạch. Nhiều quốc gia và doanh nghiệp đã bắt đầu xác định giảm mức tiêu thụ năng lượng từ năm 2030. Họ đẩy mạnh tìm kiếm các giải pháp thay thế để làm chậm quá trình biến đổi khí hậu. Chính Qatar cũng đã đặt mục tiêu trung hòa carbon tại kỳ World Cup này.

Trong ngắn hạn, những nước xuất khẩu năng lượng như Qatar sẽ được hưởng lợi từ cuộc khủng hoảng năng lượng do xung đột giữa Nga và Ukraine gây ra. Với vị thế là một trong những nhà xuất khẩu khí đốt tự nhiên hóa lỏng hàng đầu thế giới, Qatar sẽ có nguồn thu lớn từ nhu cầu ngày càng tăng tại châu Âu.

Tuy nhiên, xung đột giữa Nga – Ukraine cũng là dấy lên yêu cầu củng cố an ninh năng lượng, giảm sự phụ thuộc vào nhiên liệu hóa thạch đối với các nước nhập khẩu năng lượng. Ngược lại, các nước xuất khẩu năng lượng cũng đang phải chạy đua để đảm bảo tương lai kinh tế trước khi nhu cầu với nhiên liệu hóa thạch suy giảm.

Trường hợp điển hình có thể kể đến Ả Rập Xê-út, quốc gia vẫn hạn chế cấp thị thực du lịch cho đến năm 2019, hiện dự kiến ​​chi 1.000 tỷ USD để thu hút du khách. Bên cạnh đó là kế hoạch xây dựng Neom, một thành phố công nghệ cao trên sa mạc cùng một khu nghỉ mát trượt tuyết nhân tạo. Tháng 10 vừa qua, Ả Rập Xê-út giành được quyền đăng cai Thế vận hội mùa đông châu Á 2029. Ngoài việc quảng bá du lịch, những sự kiện thể thao khu vực được coi là một trong những tiền đề để tiến tới những sự kiện lớn hơn như Thế vận hội Olympic.

Tương tự ở các nước vùng Vịnh khác, đến cuối thập kỷ này, UAE kỳ vọng du lịch đóng góp 15% GDP; Qatar đang nhắm tới mục tiêu 6 triệu du khách mỗi năm, gấp đôi so với năm 2016…

Bloomberg cho rằng, các quốc gia vùng Vịnh nằm trong số ít các quốc gia sẵn sàng chi nhiều tiền nhất để tổ chức các sự kiện thể thao lớn. Ở các thành phố châu Âu và châu Mỹ, người dân có xu hướng coi Thế vận hội Olympic là một sự lãng phí tiền thuế của người dân và đã nhiều lần từ chối các đề xuất tham gia giành quyền đăng cai.

Ả-rập Xê-út, Hy Lạp và Ai Cập đang cùng nhau vận động để giành quyền đăng cai World Cup 2030. Saudi Arabia và Qatar cũng đều quan tâm đến việc trở thành nước chủ nhà của Olympic với kỳ vọng đây là cơ hội để phát triển kinh tế và xã hội.